Việc Marcus Rashford gia nhập Aston Villa không còn là điều bất ngờ với người hâm mộ Manchester United. Sau những lùm xùm gần đây, sự rời đi của anh dường như là một kết cục được báo trước. Thế nhưng, không ai có thể phủ nhận đây là cái kết đầy cay đắng cho một tài năng được kỳ vọng trở thành biểu tượng mới của “Quỷ đỏ”.
Nhìn lại hành trình gần một thập kỷ khoác áo Manchester United, Rashford từng là niềm hy vọng sáng giá nhất từ lò đào tạo Carrington. Ngày ra mắt đội một của anh như một giấc mơ, với cú đúp vào lưới Arsenal cùng một đường kiến tạo, được chính Jose Mourinho đánh giá cao.
Thế nhưng, dường như mọi thứ dừng lại ở cụm từ “thần đồng” – danh xưng vừa là vinh quang, vừa là gánh nặng đè lên vai chàng trai trẻ.

87 bàn thắng sau 10 mùa giải tại Premier League – con số không tồi nhưng vẫn chưa đủ để đạt mốc 100 bàn, thậm chí còn kém xa thành tích của những Peter Crouch, Romelu Lukaku, Raheem Sterling hay Jamie Vardy. Đó là một thống kê phần nào phản ánh sự thiếu ổn định trong phong độ của Rashford, đặc biệt khi đặt cạnh những kỳ vọng mà người hâm mộ đặt lên vai anh.
Câu chuyện của Rashford không phải là trường hợp cá biệt tại Old Trafford trong thời kỳ hậu Sir Alex Ferguson. Brandon Williams, Mason Greenwood, Jesse Lingard – những tài năng trẻ được kỳ vọng sẽ kế thừa di sản của “Nhà hát của những giấc mơ” nhưng lại không thể vươn tới đỉnh cao.
Có lẽ đây là dấu hiệu cho thấy Manchester United đang thiếu vắng những nhân tố có thể truyền lửa và định hướng cho thế hệ trẻ, như cách mà Eric Cantona, Roy Keane hay Wayne Rooney đã từng làm.
Không thể nói Rashford không có những khoảnh khắc tỏa sáng rực rỡ. Chính những màn trình diễn xuất sắc đó đã khiến kỳ vọng về anh càng lớn hơn. Nhưng có lẽ, thử thách lớn nhất với Rashford không phải là năng lực hay những vấn đề ngoài sân cỏ, mà chính là áp lực từ những kỳ vọng đó – một gánh nặng vô hình nhưng luôn hiện hữu.
Manchester United nhiều lần thể hiện sự kiên nhẫn và tin tưởng vào Rashford. Dù có những thời điểm sa sút phong độ hay vướng vào những lùm xùm, anh vẫn được trao cơ hội, vẫn được đá ở vị trí ưa thích, vẫn nhận được sự cổ vũ nhiệt thành từ khán đài Old Trafford. Mười năm gắn bó đáng lẽ phải biến Old Trafford thành ngôi nhà thứ hai của Rashford, nhưng có lẽ, đôi khi tình yêu thương vẫn không đủ để giữ chân một người.
Giờ đây, khi Rashford chuẩn bị khoác lên mình màu áo của Aston Villa, người hâm mộ United không khỏi bùi ngùi. Dù có thể có những thất vọng, những chỉ trích, nhưng sâu thẳm trong tim mỗi “Mancunian”, Rashford vẫn sẽ mãi là đứa con của Carrington, là một phần ký ức không thể phai mờ của Old Trafford.
Có lẽ đó mới chính là điều đáng buồn nhất trong câu chuyện này – khi một mối lương duyên đẹp đẽ lại không thể đi đến một cái kết viên mãn.
Nguồn tin: Bongdalu